ANH HÙNG MỚI CHUẨN BỊ RA MẮT - Á LIÊN

 


CỐT LỖI ANH HÙNG

Hải Đô tồn tại như một điều kỳ diệu, nơi đây có những anh hùng truyền kỳ đầy dũng cảm và tự do, có những vị khách đến từ phương Đông gặp sao yên vậy, lại có những kẻ lưu lạc tha hương.

Á Liên chính là một người như vậy.

Á Liên mất hết trí nhớ trong một tai nạn, cơ duyên xảo hợp đã đưa anh đến Hải Đô. Vì để kiếm sống, anh trở thành lính đánh thuê. Bình thường anh sống bằng cách nhận nhiệm vụ, nhưng do bản tính đơn thuần thiện lương nên đa số các nhiệm vụ đều thất bại thảm hại.

Tuy rằng Á Liên thiện lương mỗi ngày đều tươi cười thoải mái, luôn hành động theo trái tim và bản năng của mình, nhưng khi anh cầm lên đôi song kiếm, sát tâm mãnh liệt luôn ngủ say sâu trong thâm tâm anh lại bị đánh thức, những chiêu thức lẫm liệt tung ra trong lúc vô thức khiến anh nghi ngờ chính mình, có phải rằng khi xưa bản thân đã trải qua những trải nghiệm ớn lạnh chăng.

Tuy rằng chẳng còn nhớ được mình là ai, đến cả tên mình cũng chỉ nhớ được mang máng, nhưng tất cả những gì anh làm hiện tại đều xuất phát từ tâm ý.

Những điều đã qua, và cả bản thân anh trong quá khứ chẳng thể quyết định được hiện tại anh là ai, mà chỉ có những việc anh đang làm là có thể.


THIẾT KẾ CỐT TRUYỆN

Hội lính đánh thuê Hải Đô vừa có một người “mang một cái tên kỳ quái” gia nhập, nghe nói rằng anh ta mang theo bên mình cặp song kiếm, một thanh có tên là “Thủ Tâm” luôn được đặt trong bao kiếm, khi kiếm vung ra có ánh ngân quang sắc bén. Một thanh khác tên là “Xích Ảnh” hình dạng quái dị, trông như thể một con quái vật đang nhe nanh múa vuốt. Người này kiếm pháp cực cao, ý chí kinh người, nhưng chẳng hiểu sao tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ lại thấp đến thảm thương.

Thực lực mạnh mẽ chẳng thể tăng cao tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ, bản năng sát thủ cũng chẳng thể nào che mờ được bản tâm. Á Liên đơn thuần trong sáng chẳng hề so bì thiệt hơn, anh luôn chọn giúp đỡ người khác. Cũng vì vậy mà cuộc sống hằng ngày của Á Liên ngày càng khốn khó, nhiệm vụ thất bại khiến anh ngày càng túng quẫn, “cơm ăn ba bữa, quần áo mặc cả ngày” đã là nguyện vọng lớn nhất của một Á Liên đơn thuần trong sáng. Còn “tiết kiệm đủ tiền mua vé tàu về quê” đã trở thành một ước mong xa vời vợi, chẳng thể nào với tới.

“Lần sau nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, ừm, đại khái vậy đi!” Bởi vì bị mất trí nhớ, chẳng thể nhớ được chính xác điều gì nên “đại khái vậy” đã trở thành câu cửa miệng của Á Liên.

Gần đây lại có một nhiệm vụ gửi đến, yêu cầu Á Liên bí mật điều tra thuyền viên Hoả Ưng, nhiệm vụ kiểu này không có nhiều, Á Liên tự tin chuẩn bị song kiếm, bước lên con đường đi hoàn thành nhiệm vụ. 

“Cần tôi giải quyết vấn đề gì? Gì cũng đều giải quyết được.”

Vị Hoả Ưng thuyền trưởng mới vác theo đại pháo, cùng với người anh em tốt của anh ta, cũng là lính đánh thuê giỏi nhất của hội lính đánh thuê, còn có thiếu nữ võ đạo đến từ phương đông, Á Liên và bọn họ rốt cục sẽ phát sinh chuyện gì nữa đây?


THIẾT KẾ NGHỆ THUẬT

Mặc dù nét mặt của Á Liên luôn mang theo một vẻ đơn thuần thiện lương, nhưng vết sẹo hình chữ thập trên mặt khiến cho chẳng kẻ nào dám coi thường anh, nó là minh chứng rõ ràng nhất cho những trải nghiệm đầy tàn khốc trong quá khứ từng qua.

Trang phục của Á Liên được thiết kế đơn giản và nhẹ nhàng, giúp anh ta linh hoạt hơn trong chiến đấu. Và nó cũng rất khác với phong cách thời trang ở Hải Đô, thể hiện rằng anh ta đến từ một nơi xa xôi chưa từng được biết đến

Sức mạnh của Á Liên đến từ cặp song kiếm bất ly thân, một thanh kiếm được rèn bằng kim loại, mang ánh sáng bạc lấp lánh với những đường nét mạnh mẽ. Khi vung ra trên thân kiếm sẽ phát ra ánh sáng bạc gây sát thương vật lý lên kẻ địch. Mỗi khi Á Liên cầm thanh kiếm bạc sẽ cảm nhận được trong thâm tâm sự bình tĩnh và thuần khiết nhất. Trong những mảnh ký ức rời rạc có thể nhớ đến, hình như thanh kiếm này tên là “Thủ Tâm”.

Thanh kiếm còn lại, “Xích Ảnh” không đơn thuần là tạo hình của một thanh kiếm, mà là một thanh kiếm chẳng theo một khuôn mẫu nào cả. Khi vung ra, thân kiếm phát ra ánh sáng đỏ, giống như một con quái thú đang nhe nanh múa vuốt, gây cho kẻ địch một lượng sát thương phép khó mà chống đỡ.

Mặc dù thanh kiếm này rất thuận tay, nhưng Á Liên đã mất trí nhớ lại càng thêm đau đớn và khó chịu mỗi khi sử dụng thanh kiếm này, nó cộng hưởng và khiến cho một phần bạo lực và giết chóc trong anh trỗi dậy.

Á Liên cực kỳ quý trọng vỏ kiếm của mình, mỗi khi ở một mình anh luôn ngắm nhìn nó thật lâu, chiếc vỏ đựng kiếm nhuốm màu thời gian. Tuy Á Liên không thể nhớ được lai lịch của chiếc vỏ kiếm, cũng chẳng thể nào ngăn được anh luôn nâng niu nó, luôn luôn đem nó bên mình. Đừng dại dột mà làm bẩn vỏ kiếm của anh ấy. Nếu không thì một Á Liên luôn vui tươi cũng có thể nổi giận đấy.




THIẾT KẾ LỐI CHƠI


Mặc dù Á Liên đã mất trí nhớ, nhưng anh luôn cảm thấy rằng cặp song kiếm đã trở thành một phần trong thân phận của mình. Khi cặp song kiếm được vung lên, giữa anh và chúng có mối liên hệ từ tận sâu trong linh hồn và sức mạnh.

Cặp song kiếm của Á Liên có tác dụng khác nhau. Khi vung thanh “Thủ Tâm” lên, ánh sáng xanh bạc sẽ loé lên, gây sát thương vật lý.  Khi vung lên thanh “Xích Ảnh”, ánh sáng đỏ rực lan toả, gây sát thương phép. Á Liên, người đã thuần thục kiếm pháp siêu phàm, cũng có thể cùng lúc vung ra hai thanh kiếm, gây sát thương chuẩn lên kẻ địch.

Sự rèn luyện trong quá khứ khiến cho Á Liên rất giỏi trong các cuộc chiến dài hơi, và ý chí kiên cường khiến cho anh càng chiến đấu càng hăng say, trong khi chiến đầu không ngừng tấn công, trong thời gian ngắn nhất tung ra liên hoàn chiêu thức, khiến cho kẻ địch không có cơ hội phản kháng.

Cặp song kiếm của Á Liên không chỉ cho anh 3 loại sát thương hỗn hợp trong đòn đánh thường, mà còn đem đến cho anh những khả năng đặc biệt trong bộ kỹ năng.

Nó có thể đem đến sức sát thương mạnh mẽ như “Xích Ảnh”, giúp anh biến thành huyễn ảnh để truy đuổi kẻ địch của mình, tại thời điểm then chốt lao vào tấn công kẻ địch.

Cũng có thể như “Thủ Tâm”, một lòng kiên cường thủ hộ, tại thời khắc nguy nan nhanh chóng lao đến đồng minh, bảo vệ họ khỏi mọi hiểm nguy.

Ngay cả khi đã quên đi ký ức, vẫn luôn lạc quan và vui vẻ. Á Liên hiện tại rất tò mò về việc bản thân rút cuộc là ai. Nhưng rồi cuối cùng cũng sẽ có một ngày anh chẳng còn bị ám ảnh bởi việc tìm ra chân tướng danh tính của mình nữa, mà sẽ đi theo con đường mà trái tim mách bảo, thủ hộ mọi thứ anh trận trọng bằng cặp song kiếm của mình.


Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn